Top 3 Truyện ma, truyện kinh dị luôn thu hút sự tò mò bởi nó gợi lên nỗi sợ từ những điều không thể giải thích. Dưới đây là một câu chuyện ma ngắn mà mình sáng tác, hy vọng sẽ làm bạn nổi da gà!
1.Truyện ma, truyện kinh dị: dải lụa đỏ
Mấy hôm nay ông Út không được vui. Trong lòng ông cứ mãi buồn bực về việc cái chuồng gà bị kẻ trộm vào nẫng mất bầy gà giò. Mà thật kỳ lạ, cái chuồng được đặt gần kề căn buồng của ông và cậu em trai bị bệnh nằm liệt giường.
Truyện ma, truyện kinh dị Ấy thế mà gà vẫn mất! Mất êm ru như không có việc gì xảy ra. Không một tiếng động. Không tiếng kêu la. Ngay cả con Lu thính nhạy thường ngày là thế, cũng không sủa tiếng nào…
Càng nghĩ ông Út càng thấy tức anh ách trong lòng. Có phải cái số ông làm nhà nhằm cung Lục súc hay sao, mà mấy năm nay không có gà ăn trong ba ngày Tết! Đã lâu lắm rồi, từ lúc hai cụ thân sinh mất đi, để lại đứa em sống dở chết dở, ông chưa bao giờ biết đến mùi vị của thịt…
Lúc thì cáo vào ăn hết gà, chỉ chừa lại nắm lông đỏ máu, nằm rải rác trong chuồng. Một vài sợi lông lua tua máu, còn được con cáo tinh quái tha đến tận sàn giường của ông và đứa em. Lúc thì kẻ trộm lẻn vào nhà khi ông đi ruộng, bắt mất gà… Cái thằng em thật vô tích sự! Truyện ma, truyện kinh dị
Tối ngày nó chỉ trợn mắt, nhăn nhở cười với cái miệng méo xệch chứ nhất định không nói. Mà nếu nó biết nói, biết đâu lũ cáo lại sợ tiếng người mà không dám bén mảng đến gần. Đã thế nó cũng chẳng biết đi. Có khi nghe bước chân của người, nhà ông đã không mất trộm. Mà lại trộm giữa ban ngày cơ chứ!…
Bình tâm nghĩ ngợi một lúc, ông Út vội vàng đi vào nhà cầm lấy cái mác[1], đi chẻ tre. Tre trong đất ông chủ Cả vốn nhiều, nhưng những người tá điền như ông chỉ xin được ruột đem về xài tạm. Vỏ tre người ta chẻ ra đan mê bồ, quây vòng đựng lúa.
Truyện ma, truyện kinh dị Có khi tre được đan giỏ, đan nia, vót câu… Người giàu có đất thì tha hồ sử dụng tre như một món hàng đa dụng. Nhưng… kẻ nghèo như ông, chỉ biết xin ruột tre đem về chẻ ra đan mê, làm vách. Vách nhà ông toàn bằng mê tre. Chỗ nào cứng cáp thì lót tạm một miếng. Nơi yêu yếu thì hai ba miếng cho kín gió, ấm nhà, chống mưa giông…
Bàn tay khéo léo của ông Út nhẹ nhàng chẻ một thân tre ra thành miếng. Ông dùng mũi mác tách đầu của chúng thành từng mảnh nhỏ, thật mỏng. Sau đó uốn thân tre cho dập đi và bắt đầu tước thành nhiều mảnh nhỏ, đan vào tấm mê còn dang dở.
Xong đâu đó ông Út đem tấm mê phủ lên một khung tre đã làm sẵn trước đó mấy hôm rồi. Dùng những nẹp nhỏ và dây, ông bắt đầu buộc chúng lại với nhau. Truyện ma, truyện kinh dị Lúc mặt trời xế bóng, ông đã làm xong một cái cửa hình chữ nhật, với một chiếc đố dọc dài hơn cái bên khoảng hai tấc. Như vậy ông đã có một cánh cửa lắp vào nhà, mà không cần phải ra chợ mua bản lề cho phí tiền.
Cái trụ dài cứ cho vào một lóng tre đóng sâu xuống đất. Đầu trên dùng dây lạt dừa cột lại, đã có ngay một cánh cửa cối xay có thể mở ra mở vào…
2. Truyện ma, truyện kinh dị: Đêm đào mộ
Đã nhiều lần đến nhà Lan chơi và ngỏ ý muốn làm đám cưới, nhưng bố mẹ cô luôn tỏ vẻ coi thường, nhiều lần còn nói bóng gió trước mặt Cường:
– Con gái lấy chồng thì phải chọn người có điều kiện về kinh tế để sau này bớt khổ. Chứ đừng mù quáng, vì tình yêu mà lấy người không có công việc ổn định, lông bông nghèo kiết xác ra, lấy gì mà sống? Lúc đó rồi suốt ngày ngồi chửi rủa, nhiếc móc nhau, hối hận không kịp đâu con ạ.
Giọng nói của bà Huệ, mẹ người yêu, vẫn ám ảnh trong tâm trí hắn: truyện ma, truyện kinh dị
Lúc đầu nghe, hắn thấy buồn và tự ái lắm, nhưng nghĩ cho cùng thì bà ta nói cũng đúng…
Sinh ra vốn đã thiệt thòi hơn ngưi khác, mẹ mất sớm, bố hắn buồn chán lao vào rượu chè cờ bạc, tưởng rằng đó chỉ là giây phút nhất thời để giải sầu, nào ngờ ngày càng ngập sâu hơn khiến nhà vốn nghèo lại càng thêm thiếu thốn.
Làm được bao nhiêu tiền, hắn phải lo trả nợ tiền thua bạc, nợ nần cho ông bố. Trong khi bằng tuổi hắn, bạn bè đã có của ăn của để đầy đủ, ngẫm phận mình cứ mãi long đong lận đận, chẳng biết bao giờ mới có cơ hội thay đổi cuộc đời…
Cường khẽ liếc nhìn sang người yêu, thấy cô cúi mặt xuống có vẻ như đang lúng túng khó xử.
Hắn nói với bà Huệ, thái độ cứng rắn:
Lan dù yêu thương Cường, nhưng hàng ngày nghe mẹ thủ thỉ, lâu dần cũng xuôi tai. Nhìn mấy người bạn thân của mình, ai lấy chồng giàu nhìn đều có vẻ sung sướng, ăn ngon mặc đẹp. Kẻ lấy chồng nghèo thì trông nheo nhóc, buôn thúng bán bưng, lo chạy ăn từng bữa. Chứng kiến sự thật hiện ra trước mắt, cô càng đắn đo cân nhắc hơn chuyện tình cảm của mình.
“Nghèo thì hạnh phúc không bao giờ bền lâu được đâu con. Hãy nhớ điều đó.”
Lan bắt đầu lưỡng lự, nửa muốn chia tay, nửa muốn cho Cường thêm thời gian. Nếu vẫn không gây dựng được sự nghiệp gì, cô sẽ lấy Thắng. Một anh chàng có tương lai sáng lạn, con của ông phó chủ tịch xã, là người mà bố mẹ đã lựa chọn.
Và quan trọng hơn, chính Thắng cũng để mắt tới cô từ lâu. Tuy hình thức anh ta xấu xí, có thể bây giờ cô không yêu người ta, nhưng sau này cuộc sống vợ chồng gắn bó, biết đâu mọi chuyện sẽ thay đổi…
Tối hôm đó, tiễn Cường ra tận ngoài đường làng, cô ngập ngừng nói:
– Anh hãy dành thời gian mà lo cho công việc của mình đi.